Rồi những cơn mưa đầu mùa bắt đầu rơi...
Thằng bé lang thang dưới ánh đèn khi hoàng hôn vừa tắt.
Nó cố gắng tìm kiếm một khoảng không gian yên tĩnh cho riêng mình, nhưng tìm đâu ra giữa một Sài Gòn luôn tấp nập...
Có chăng là một con hẻm cụt nào đó mà xe cộ không thể lọt vào.
Tiếng sấm vang lên hòa cùng tiếng còi xe, những hạt mưa bắt đầu rơi xuống, không khí oi bức bắt đầu hạ nhiệt, nó lủi thủi bước về một hướng vô định và chẳng quan tâm trời đang mưa...
Nó cố gắng tìm kiếm một khoảng không gian yên tĩnh cho riêng mình, nhưng tìm đâu ra giữa một Sài Gòn luôn tấp nập...
Có chăng là một con hẻm cụt nào đó mà xe cộ không thể lọt vào.
Tiếng sấm vang lên hòa cùng tiếng còi xe, những hạt mưa bắt đầu rơi xuống, không khí oi bức bắt đầu hạ nhiệt, nó lủi thủi bước về một hướng vô định và chẳng quan tâm trời đang mưa...
Bỗng nó giật mình khi có một tiếng động lớn phía đằng sau, thì ra là một chàng thanh niên đang leo lề vì đường kẹt xe đâm trúng cái biển hiệu cửa hàng.
Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa (sưu tầm)
Nó hoang mang nghĩ mình không hợp với thành thị, nó muốn về nhà, nhưng...sự nghiệp...
Cố gắng tìm kiếm một tương lai như những giấc mơ hằng đêm của nó, quay đầu nhìn lại thằng bé đó đã đi một chặng đường dài, nhưng thành tích mà đó đạt được chỉ là kinh nghiệm cuộc đời.
Bớt chợt nó thấy một cậu bé bị liệt cả 2 chân ngồi trên một chiếc xe lăn tự chế.Người cậu ướt sũng, chiếc áo mưa rách chỉ đủ che cho tập vé số của nó...
Cũng đúng thôi.., người ướt thì còn khô chứ vé số ướt thì sao khô được, cậu bé vẫn cười tươi và lăn từng vòng chiếc xe lăn đi về phía trước...
Mắt nó cay cay và nhìn theo cậu bé tật nguyền...
tg: bình lê
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét